LSO-Chúng tôi đi từ rất sớm, nhìn còn chưa rõ mặt người. Chiếc xe U -oát ì ạch đi trong màn sương dày đặc, tôi có cảm giác như mình đang đi vào một thế giới huyền ảo của thiên nhiên, rồi thiêm thiếp đi vì mệt… Bỗng một cái lắc mạnh, làm tôi chao đảo và bừng tỉnh, thì ra sau một vòng cua, chiếc xe đổi hướng đi thẳng về Tràng Định. Sương đã tan dần, con đường hiện ra trước mắt tôi như dải lụa mềm uốn lượn, vắt qua những sườn đồi, ngút ngàn một màu xanh ngắt, nó như nét chấm phá, tô điểm thêm cho bức tranh phong cảnh miền biên giới khi mỗi độ xuân về.
Thật ra đây không phải là lần đầu tiên chúng tôi đến với Xứ Lạng, mà gần như đã trở thành thông lệ, hàng năm khi đến tháng giáp tết thì chúng tôi lại náo nức chuẩn bị và hồi hộp chờ đợi, để có dịp đến với các anh – những người lính canh trời nơi Xứ Lạng, mảnh đất miền biên ải, “phên dậu của Tổ quốc”. Nơi chúng tôi đến là Trạm ra đa T59. Trạm nằm trên độ cao 256 m, nhìn trên bản đồ nó chỉ là một tam giác nhỏ xíu giữa các đường bình độ. Trạm ra đa T59 được tuyên dương đơn vị Anh hùng LLVTND ngày 13/12/1989 thuộc đơn vị ra đa H91 anh hùng. Đơn vị H91 là một trong những đơn vị ra đa đầu tiên của quân đội ta. Trong chiến dịch 12 ngày đêm tháng 12 năm 1972, chính đơn vị này đã phát hiện và báo động sớm trước 30 phút cho Hà Nội, Hải Phòng… trước khi máy bay B52 của đế quốc Mỹ vào đánh phá. Nhiều sách báo đã viết về đơn vị này, về 30 phút “Vàng ngọc”, nó có ý nghĩa chiến lược, thể hiện tinh thần chủ động, hiên ngang, quyết tâm vượt qua thử thách trong thời khắc quyết định liên quan đến vận mệnh của dân tộc.
|
Thường xuyên bảo quản, bảo dưỡng khí tài Ra đa tại Trạm T59 |
Đón chúng tôi, sau cái bắt tay hồ hởi, Đại uý Phan Sỹ Tuấn – Trạm trưởng cho biết: “Năm nay, ngoài chế độ của cấp trên bảo đảm, đơn vị còn nuôi được lợn thịt, ngan, gà và rất nhiều rau, củ, quả đảm bảo cho bộ đội ăn tết, ngoài ra đơn vị còn chuẩn bị cho mỗi cán bộ, chiến sỹ một gói quà tết trị giá từ 50 đến 200 ngàn đồng. Trích quỹ tăng gia của đơn vị đưa vào ăn thêm 15 ngàn đồng/ người/ ngày…”, còn Trung uý Nguyễn Ngọc Tuyển – chính trị viên trạm khoe “…Đến nay công tác chuẩn bị đã đầy đủ, anh em yên tâm trực tết, có một số anh em chiến sỹ mới về đơn vị, tuy nhớ nhà nhưng cũng yên tâm trực và háo hức đón cái Tết đầu tiên trong quân đội…” Theo chân các anh, chúng tôi vào thăm công tác chuẩn bị tết của đơn vị, ở dưới bếp: gạo nếp, lá dong, dưa hành và cả những bó lạt được chẻ từ ống dang trên rừng được bộ đội lấy về, chau chuốt thật mỏng, mềm, mịn và treo sẵn. Còn trên phòng Hồ Chí Minh, công tác chuẩn bị cũng khá chu đáo, có câu đối đỏ, dây xúc xích và cả những cành đào tươi thắm nữa, tất cả đã tươm tất. Được biết, đã nhiều năm nay, T59 luôn là điểm sáng văn hoá vùng cao, làm tốt công tác dân vận, được bà con thương yêu, quý mến, cách tết mấy tháng đã có gia đình trong thôn mang gà con tới cho để làm giống cho bộ đội nuôi ăn tết. Trong những ngày tết đến, Trạm không những tổ chức vui chơi cho bộ đội mà còn là nơi giao lưu VHVN, TDTT, vui chơi ngày tết cho đoàn viên, thanh niên trong thôn.
Lên thăm trận địa của đơn vị, bỗng tiếng kẻng báo động vang lên, những giàn ăng ten khổng lồ quay tròn tứ phía giữa trời xanh. Trên màn hiện sóng, cả bầu trời như được thu nhỏ, từng tín hiệu địa vật hiện lên, cả kíp chiến đấu căng mắt dõi theo, tín hiệu mục tiêu lẫn tín hiệu địa vật, co bóp, di chuyển từ từ…, Trung uý Nguyễn Tiến Dũng- Đài trưởng cho biết: “Đơn vị chúng em thay nhau trực 24/24 giờ, chúng em có nhiệm vụ quan sát, phát hiện và thông báo, báo động cho các đơn vị trong khu vực để quản lý vùng trời, như người lính cảnh vệ vùng trời đó anh”. Khi được hỏi về nhiệm vụ trực tết, Dũng vui vẻ trả lời: “Tết đến ai cũng nhớ nhà, nhưng chúng em xác định đây vừa là nhiệm vụ vừa là vinh dự của người lính cho nên yên tâm trực, quyết tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ trong dịp tết. Còn chiến sỹ Đinh Văn Biên, quê Hưng Yên tâm sự: “Em cũng nhớ nhà nhưng em viết thư về rồi, đơn vị cũng gửi thư chúc tết gia đình em, em yên tâm trực tết và cũng muốn ở đơn vị cùng anh em, ăn cái tết đầu tiên trong quân đội. Nghe nói đơn vị tổ chức đón giao thừa có cả chi đoàn kết nghĩa tham gia chơi tết, thi đấu cầu lông, thả bóng vào chậu… vui lắm anh ạ”. Chúng tôi hiểu, mỗi dịp xuân về, tết đến, trong sâu thẳm mỗi con người Việt Nam dù ở đâu, làm gì cũng hướng về gia đình, muốn được sum họp, quây quần bên người thân vào những thời khắc thiêng liêng ấy. Đối với bộ đội, do đặc thù nhiệm vụ, những người lính vẫn đang đứng gác ở nơi đồn trú heo hút, rừng núi mênh mông hay đảo xa hoang vắng. Hình bóng họ in tạc lên trời xanh, phía sau họ là Tổ quốc, quê hương, là người thân và cả cuộc sống xã hội thật sôi động. Nhưng chính trong hoàn cảnh ấy, người lính lại ý thức được “Dáng đứng chủ quyền” trong mình, dáng đứng mà biết bao thế hệ cha ông ta đã phải đổi bằng cả “núi xương, bể máu” mới có được. Người lính của chúng ta bao giờ cũng gắn liền với dân tộc, với nhân dân cần lao, từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, được nhân dân yêu mến, đùm bọc, chở che, ở họ có tố chất của sự can tràng và lãng mạn, phong trần và chịu đựng, hào sảng và hy sinh.
Tạm biệt T59, tạm biệt những người lính “canh trời”. Trong chúng tôi, ai ai cũng dâng lên một niềm cảm xúc thật lưu luyến, thân thương và thầm cảm ơn các anh, cảm ơn những người lính đang ngày đêm bảo vệ bầu trời Tổ quốc, bảo vệ cuộc sống yên bình cho nhân dân. Chợt tôi nhận thấy cây đào rừng dưới chân đồi, lác đác đã có bông nở sớm, hoa mận rừng cũng nở trắng muốt, nhỏ xinh, báo hiệu một mùa xuân mới đang tràn về.
Ý kiến ()