Vì sao IOC quyết tâm tổ chức Olympic 2020 dù dịch Covid-19 vẫn phức tạp ?
Olympic mùa đông Sochi 2014 và Olympic mùa hè Rio 2016 đã mang về cho Ủy ban Olympic quốc tế (IOC) số tiền lên tới là 5,7 tỷ USD và tỷ lệ phát hiện dương tính trong các cuộc thi đấu thể thao gần đây chỉ là 0,18 % (tính trong 175 nghìn cuộc kiểm tra Covid-19) khiến tổ chức này và Nhật Bản quyết tâm đăng cai Thế vận hội 2020 trong năm 2021.
Nguồn thu quá lớn
Ủy ban Olympic Quốc tế hoàn toàn do tư nhân tài trợ và kể từ Thế vận hội Olympic hiện đại đầu tiên ở Athens năm 1896, Ủy ban này đã dựa vào sự đóng góp của các đối tác thương mại để tổ chức Thế vận hội và hỗ trợ Phong trào Olympic. IOC phân phối lại 90% doanh thu của mình, nghĩa là mỗi ngày số tiền tương đương hơn 3,4 triệu USD được chi để hỗ trợ các vận động viên và các tổ chức thể thao ở mọi cấp độ trên toàn thế giới. Olympic tạo ra doanh thu đáng kể gần như không có đối thủ trên toàn thế giới thể thao.
Thông qua việc bán bản quyền phát sóng và tiếp thị, cũng như các nguồn thu nhập khác, doanh thu của Olympic kéo dài từ 2013 đến 2016, bao gồm Thế vận hội mùa đông Olympic Sochi 2014 và Thế vận hội Olympic Rio 2016 là 5,7 tỷ USD. Về vấn đề an toàn, IOC sau khi thống kê hơn 7.000 sự kiện đã được tổ chức bởi các liên đoàn quốc tế, với 175 nghìn cuộc kiểm tra Covid-19 và chỉ 0,18% là dương tính. Nhiều môn thể thao mùa hè đã trở lại với các cuộc thi, với kết quả tương tự, cùng sự quan tâm đến sự an toàn của mọi người tham gia Olympic khiến IOC cảm thấy rất tự tin đăng cai an toàn trong năm 2021.
IOC sử dụng tiền tài trợ thế nào?
Tổng cộng, khoảng 2,5 tỷ USD được dành cho việc tổ chức Thế vận hội Olympic, nhằm giảm bớt gánh nặng tài chính cho các thành phố đăng cai. Từ Athens 2004 đến Rio 2016 (Thế vận hội mùa hè), và từ Salt Lake City 2002 đến PyeongChang 2018, IOC đã tăng 60% đóng góp cho sự thành công của Thế vận hội, phân bổ tổng cộng 1,53 tỷ USD cho Rio 2016 và USD 887 triệu cho PyeongChang 2018. Một khoản tiền đáng kể cũng được đưa vào chi phí tổ chức Thế vận hội Olympic trẻ hai năm một lần.
Như đã nêu trong Chương trình nghị sự Olympic 2020 của IOC, hỗ trợ vận động viên là trọng tâm của Phong trào Olympic. Điều này được thực hiện trong suốt Olympic, các vận động viên trong quá trình được trợ cấp đi lại và hỗ trợ mọi thứ miễn phí trong suốt 17 ngày thi đấu. Bảo vệ các vận động viên trong sạch là điều cực kỳ quan trọng, do đó IOC đầu tư đáng kể vào hệ sinh thái chống doping với 50% nguồn tài trợ của Cơ quan chống doping thế giới đến trực tiếp từ IOC, trong khi 50% còn lại đến từ các chính phủ trên thế giới.
IOC hướng tới mục đích làm cho tất cả mọi người đều có thể đạt được thành công tại Thế vận hội, và vì vậy, mỗi chu kỳ Olympic, một phần đáng kể lợi nhuận từ Thế vận hội được phân bổ trực tiếp thông qua Ủy ban Olympic quốc gia để giúp đỡ các vận động viên và huấn luyện viên từ các quốc gia như một phần của chương trình Đoàn kết Olympic. Vì điều này, từ năm 2017 đến năm 2020 – hơn nửa tỷ đô la đang được chi cho các chương trình toàn cầu và châu lục khác nhau nhằm hướng tới phát triển vận động viên và giáo dục huấn luyện viên để giúp Thế vận hội Olympic dễ tiếp cận hơn trên toàn cầu. Để các vận động viên tiến bộ họ cũng cần có sự huấn luyện của chuyên gia.
Từ năm 2012 đến năm 2016, các huấn luyện viên từ 172 Ủy ban Olympic quốc gia (NOC) có cơ hội tham gia tổng cộng 988 khóa học chuyên môn kỹ thuật, với 641 huấn luyện viên nhận học bổng để nâng cao kỹ năng huấn luyện và học vấn của họ. Trước thềm Thế vận hội Olympic Rio 2016, Olympic Đoàn kết đã hỗ trợ hơn 20.000 vận động viên ưu tú thông qua các chương trình hỗ trợ khác nhau, trong đó 815 người được nhận học bổng Olympic đại diện cho 171 NOC và 22 môn thể thao đã tham gia Rio 2016. Họ đã giành được tổng cộng 101 huy chương (33 vàng, 26 bạc và 42 đồng).
Nhưng nó không chỉ là về các huy chương. Olympic Đoàn kết mong muốn đảm bảo rằng các vận động viên từ nhiều nơi trên thế giới có thể tham gia Thế vận hội. Một trường hợp điển hình là vận động viên trượt tuyết Alpine Albin Tahiri, đại diện duy nhất của Kosovo cho lần ra mắt Thế vận hội mùa đông tại PyeongChang 2018, người đã có thể đủ điều kiện và đến Thế vận hội với sự hỗ trợ của học bổng Olympic. Tahiri đã tiếp tục thi đấu trong tất cả năm nội dung trượt tuyết trên dãy Alpine tại Thế vận hội. Trước Thế vận hội Olympic mùa đông PyeongChang 2018, Olympic Solidarity đã phân bổ học bổng cho 523 vận động viên từ 89 NOC (435 học bổng cá nhân cộng với 88 học bổng thiết kế riêng).
Ngoài ra, sau thành công của Đội Olympic tị nạn tại Rio 2016, IOC đã khởi động một chương trình Hỗ trợ vận động viên tị nạn mới, cung cấp cho các NOC các nguồn lực để hỗ trợ một số vận động viên tị nạn sống ở quốc gia của họ và cho phép họ chuẩn bị và thi đấu Cuộc thi quốc tế. Nhóm vận động viên tị nạn này sẽ là cơ sở để lựa chọn Đội tuyển Olympic tị nạn cho Tokyo 2020.
Nhưng sự hỗ trợ của IOC cho các vận động viên không kết thúc với Thế vận hội. Là một phần của Chương trình nghị sự Olympic 2020, IOC cam kết hỗ trợ các vận động viên vượt ra khỏi đấu trường thi đấu và trong Kế hoạch Đoàn kết Olympic 2017-2020 đã giới thiệu sự hỗ trợ cho các NOC để được hưởng lợi đầy đủ từ chương trình Chuyển đổi nghề nghiệp của các vận động viên. Ngoài ra, để bảo đảm câu chuyện của các vận động viên tiếp tục truyền cảm hứng cho người hâm mộ bên ngoài thời gian Thế vận hội, Kênh Olympic cung cấp một điểm đến truyền thông để các vận động viên kể câu chuyện của họ, tham gia với Phong trào Olympic và kết nối người hâm mộ cũng như những người theo dõi hành trình Olympic của họ quanh năm.
Theo Nhandan
Ý kiến ()