Trông người lại ngẫm đến ta
Nhà lưu trú du lịch cộng đồng tại xã Quỳnh Sơn (Bắc Sơn) |
Đồng chí Dương Đình Đường, Chủ tịch UBND xã Quỳnh Sơn cho biết: Tôi đã đến Bản Lác, Bản Văn và nhiều thôn ở Mai Châu (Hòa Bình), nghe họ nói, xem họ làm du lịch thì quả thực mình còn quá nhiều vấn đề. Xét về yếu tố “địa lợi” thì Quỳnh Sơn còn thuận lợi hơn vì Bắc Sơn vừa có danh lam thắng cảnh, vừa có di tích lịch sử cách mạng, du lịch sinh thái, du lịch mạo hiểm; đường từ Hà Nội lên Bắc Sơn lại gần và thuận lợi hơn. Nhưng hiệu quả du lịch trong 2 ngày cuối tuần, riêng Bản Lác đã đón tới 4.000 khách, trong khi 6 tháng đầu năm 2017, Quỳnh Sơn chỉ có trên 500 khách. Đây chính là những vấn đề mà cấp ủy, chính quyền và người dân Quỳnh Sơn phải suy nghĩ.
Tuy mới làm DLCĐ từ năm 2011, song Quỳnh Sơn cũng đã thu hút được một lượng khách du lịch nhất định. Trong 6 tháng đầu năm 2017, xã đã thu hút gần 70 đoàn khách, trong đó có 20 đoàn khách nước ngoài. Nhìn chung bước đầu nhiều người dân đã có tư duy về DLCĐ, từ làm DLCĐ cũng có thêm thu nhập, góp phần nâng cao đời sống người dân. Theo Chủ tịch UBND xã Quỳnh Sơn, từ nay đến năm 2020, xã vận động thêm nhiều gia đình làm DLCĐ nhằm đáp ứng nơi nghỉ của khách; khai thác tốt tiềm năng về văn hóa, nhất là văn hóa phi vật thể, giữ gìn và nâng cao văn hóa vật thể như: ẩm thực, nghề truyền thống… Đặc biệt cần giữ được bản sắc dân tộc có từ xưa như: nhà sàn lợp ngói âm dương, hàng rào đá…
Không chỉ có xã Quỳnh Sơn, huyện Bắc Sơn, thời gian qua, Sở Văn hóa – Thể thao và Du lịch đã công nhận 3 thôn: Là Ba, Làng Bên, Làng Cóc, xã Hữu Liên, huyện Hữu Lũng làm điểm DLCĐ. Theo đó, Hữu Liên đã và đang tập trung tăng cường cơ sở hạ tầng (điện, đường, nước sạch), nơi lưu trú, khôi phục và phát huy tiềm năng văn hóa văn nghệ từ xã đến thôn bản. Đồng chí Hoàng Minh Luật, Bí thư Đảng ủy xã Hữu Liên cho rằng: Khi tham quan loại hình DLCĐ tại một số tỉnh, tôi và một số bà con Hữu Liên đã chủ động học hỏi những kinh nghiệm quý để có thể áp dụng vào địa phương mình, gia đình mình. Bởi chúng tôi biết tiềm năng của địa phương mình rất lớn và có phần vượt trội. Vấn đề là làm sao biến tiềm năng đó thành thế mạnh về DLCĐ thì không phải dễ.
Có thể thấy rằng, điều quan trọng nhất ở cả Quỳnh Sơn và Hữu Liên là ý thức về môi trường của người dân phải thay đổi nhanh. DLCĐ không chấp nhận tình trạng “trên sàn dưới chuồng”, tình trạng nhà vệ sinh không đúng quy cách, tình trạng rác thải bừa bãi, phân gia súc gia cầm từ đầu làng đến gầm sàn mỗi gia đình.
Về phía các cơ quan có chức năng, thiết nghĩ cần có sự kết nối giữa các điểm để hình thành các tua, tuyến du lịch đa dạng, từ du lịch văn hóa đến du lịch sinh thái, du lịch mạo hiểm…, trong đó trung tâm là hoạt động DLCĐ. Cùng với đó, hướng dẫn người dân phát triển thêm những giá trị gia tăng của du lịch như: hàng lưu niệm, biểu diễn, giao lưu văn nghệ… để DLCĐ tăng sức cuốn hút và người dân có thêm thu nhập.
Ý kiến ()