Thứ 6, 07/02/2025 06:57 [(GMT +7)]
Kết cục cay đắng của một thôn nữ vượt biên trái phép
Thứ 3, 01/06/2010 | 08:42:00 [(GMT +7)] A A
LSO-Giờ đây đang ngồi tại Trung tâm Bảo trợ xã hội tỉnh Lạng Sơn mà Nguyễn Thị Thu H (sinh năm 1988) vẫn còn bàng hoàng sợ hãi về những ngày tháng cô vừa trải qua trên đất khách quê người.
Sinh ra từ làng quê nghèo của huyện miền núi tỉnh Thanh Hóa, Nguyễn Thị Thu H không được học hành đến nơi đến chốn nhưng bù lại cô chịu thương chịu khó. Thấu hiểu hoàn cảnh gia đình, bố mẹ sớm hôm vất vả mà vẫn nghèo khổ, thấy chú K cạnh nhà cùng cô con gái lớn đi làm ăn xa về còn sắm được cái xe máy. Lân la tìm hiểu cô được biết hai cha con chú K lên tận biên giới, sang Trung quốc làm thuê; mấy ngày nữa ở nhà giúp cấy xong họ lại đi tiếp. Về nhà H ngỏ lời xin bố mẹ cho đi theo chú K đi làm ăn xa để kiếm tiền đỡ đần bố mẹ. Nghĩ con gái đã lớn nên cha mẹ đã gửi gắm cô nhờ chú K giúp đỡ.
Một ngày cuối năm 2006, cha con chú K dẫn H lên đường với một khao khát cháy bỏng: sẽ mang được tiền về cho cả nhà chuẩn bị một cái tết tươm tất. Mất gần một ngày, hết chuyển xe khách lại đến xe ôm, vượt đồi, leo dốc rồi họ cũng đến nơi cần đến. Chưa đi xa bao giờ nên cô gái trẻ không khỏi ngỡ ngàng. Trước mắt cô thấy ngút ngàn những vườn mía cao vượt đầu. Mặc dù lạ lẫm, nhưng H rất yên tâm vì có bố con chú K cùng làm, hơn nữa ở nơi đây còn rất nhiều người Việt Nam như cô sang làm thuê. Vốn chịu khó, nhanh nhẹn nên cô hòa nhập rất nhanh. Cả ngày chỉ biết cầm con dao quắm chặt và chặt, không biết trong ngày có bao nhiêu cây mía bị đốn gục dưới tay cô. Đêm về mỏi rã rời chân tay, trong chiếc lán chủ vườn dựng tạm cho người làm thuê, cô và hàng chục người nữa quăng người lên ổ rơm rồi thiếp đi. Hôm sau trời còn chưa tỏ, mọi người vội vàng lùa bát cơm vào bụng rồi vác dao tiếp tục công việc. Vất vả nhưng những người làm thuê như H, bố con chú K vẫn cam chịu. Nghĩ đến những đồng tiền công cuối tháng nhận được khi về quê sẽ mua được khá nhiều thứ cho gia đình, họ lại hăm hở lao động trên những cánh đồng mía. Một tháng trôi qua vẫn chưa nhận được đồng lương nào, ông chủ hứa gần tết sẽ thanh toán một thể.
Thời gian trôi qua, đếm vội còn chưa đến chục ngày nữa là tết, ai cũng háo hức chờ ông chủ trả tiền để về với gia đình xum họp cuối năm. Đợi mỏi cổ đến giữa ngày cũng chẳng thấy tăm hơi ông chủ đâu. Mãi cuối chiều thấy một đám người lố nhố xì xầm gì đó, rồi họ tách đàn ông, đàn bà con gái riêng biệt. H và con gái chú K cùng mấy phụ nữ nữa bị đẩy lên một chiếc xe tải thùng đưa đi. Khoảng 2 giờ sau, cửa thùng xe mở toang, họ ngỡ ngàng thấy những dãy nhà trọ ẩm thấp. H bị đưa vào một căn phòng và bị khóa trái cửa, từ đó cô bặt tin của mọi người. Đêm ấy cô đã bị ông chủ nhà hãm hiếp. Hóa ra cô đã bị bán vào một động mại dâm. Mỗi ngày cô bị phải tiếp hàng chục lượt khách, nếu không nghe lời sẽ bị chúng đánh đập dã man, bị bỏ đói trong phòng tối. Cô sống mà như đã chết, nghĩ đến bố mẹ và các em đang ở quê nhà ngóng trông, cô lại thấy đắng lòng, nước mắt trào ra.
Rồi một ngày nọ cô được một khách làng chơi mua về làm vợ. Thêm một lần nữa, không cưỡng lại được số phận cô buộc phải nhắm mắt đưa chân. Người đàn ông với danh nghĩa là chồng ấy đáng tuổi cha cô, lầm lì ít nói. Thôi thà làm vợ ông ta còn hơn làm vật mua vui cho nhiều người, nghĩ vậy cô ngoan ngoãn theo ông ta đi. Người đàn ông đó dẫn cô về một cái làng cũng nghèo xơ xác, nhà ông ta cũng vậy. Vốn là nông dân nghèo, nhà đông anh em nên ông ta không đủ tiền để lấy vợ, việc mua cô về là giải pháp ít tốn kém nhất. Nghĩ rằng cuộc sống mới sẽ dễ thở hơn ai dè cuộc đời cô lại bước vào một ngõ cụt khác. Không chỉ làm vợ cho riêng ông ta mà cô trở thành người đàn bà chung cho cả 4 anh em trai nhà họ. Trong cảnh sống bị bóc lột tình dục như vậy, cô đã mang thai và sinh ra một bé trai, cô không biết chính xác bố đứa bé là ai trong số bốn anh em nhà họ. Những khi sáng suốt cô luôn nhớ về quê hương –nơi có rất nhiều người thân đang mong mỏi. Đó là động lực giúp cô trốn khỏi nhà chồng. Cô quyết định bỏ đứa con lại để giải thoát mình. H không nhớ là bằng cách nào cô đến được biên giới, lực lượng chức năng quản lý cửa khẩu, biên giới đã giúp đỡ cô trở về. Chỉ nay mai thôi, bố mẹ cô sẽ từ Thanh Hóa đến trung tâm đón cô. Cô được biết chú K đã trở về, nhưng còn con gái chú hiện nay ở đâu, còn sống hay đã bỏ mạng nơi đất khách cũng còn chưa ai hay.
Đây là một câu truyện đẫm nước mắt của một thôn nữ nghèo. Âu cũng là bài học cho nhiều người vượt biên trái phép sang xứ người kiếm tiền
Đang tải dữ liệu
Poll
Ý kiến ()